Trong những ngày này, nhiều khía cạnh khác nhau trong giáo huấn và cuộc sống của Đức Cố Giáo hoàng Phanxicô đang được nhắc đến, kể cả trong các Phiên họp Toàn thể của Hồng y đoàn. Những khó khăn trong đời sống Giáo hội và xã hội, sự giảm sút ơn gọi linh mục và tu sĩ, sự rời bỏ Giáo hội tại một số quốc gia. Trong bối cảnh này, nhiều giáo huấn và những lời nhắn nhủ của Đức Cố Giáo hoàng Phanxicô vẫn còn rất thời sự. Ví dụ, trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Lạy Nữ Vương Thiên đàng với khoảng mười ngàn tín hữu, tại Quảng trường Thánh Phêrô, trưa Chúa nhật thứ III sau Phục sinh năm C, ngày 01 tháng Năm năm 2022.
Phúc Nhạc | RVA
Huấn dụ của Đức Cố Giáo hoàng Phanxicô
Thực vậy, hôm đó Đức Thánh cha Phanxicô đã diễn bài Tin mừng theo thánh Gioan, đoạn 21 (1-19) thuật lại cuộc gặp gỡ lần thứ ba của Chúa Giêsu với các môn đệ, sau khi sống lại. Ông Phêrô nhảy xuống nước bơi đến gần Chúa và mẻ cá lạ lùng của các môn đệ. Đức Thánh cha nói:
“Bài Tin mừng trong phụng vụ Chúa nhật hôm nay (Ga 21,1-19) thuật lại lần hiện ra thứ ba của Chúa Giêsu Phục Sinh với các tông đồ. Đó là một cuộc gặp gỡ diễn ra cạnh hồ Galilea và đặc biệt có liên hệ đến ông Simon Phêrô. Tất cả bắt đầu với thánh nhân, khi ngài nói với các môn đệ khác: “Tôi đi đánh cá đây!” (v.3). Không có gì là lạ vì ông Simon Phêrô là một ngư phủ, nhưng đã bỏ nghề này từ khi từ bỏ lưới để bước theo Chúa Giêsu, cũng tại bờ hồ này. Và giờ đây, trong lúc Chúa Phục Sinh để cho mọi người chờ đợi, ông Phêrô, có lẽ hơi thiếu tín nhiệm, nên đã đề nghị với những người khác trở lại cuộc sống trước đây. Và những người khác đồng ý chấp nhận: “Cả chúng tôi cũng đi với anh”. Nhưng Tin mừng kể: “đêm hôm đó họ chẳng bắt được gì” (v.3).
Điều này cũng có thể xảy ra với chúng ta, vì mệt mỏi, vì thất vọng, và có thể là vì lười biếng, chúng ta quên Chúa và lơ là với những chọn lựa lớn chúng ta đã đưa ra, để hài lòng với một cái gì khác. Ví dụ, ta không dành thời giờ để nói chuyện với nhau trong gia đình, thích những giải trí riêng; chúng ta quên cầu nguyện, để cho những nhu cầu của mình lôi kéo hết; chúng ta chểnh mảng việc bác ái, viện cớ là có những điều cấp thiết hằng ngày. Nhưng khi làm như thế, chúng ta lại thất vọng: với những cái lưới trống rỗng, như đã xảy ra với ông Phêrô.
Còn Chúa Giêsu, Ngài làm gì? Chúa trở lại bờ hồ nơi Ngài đã chọn các ông Phêrô, Anrê và Gioan. Ngài không khiển trách, nhưng dịu dàng gọi các môn đệ “Hỡi các con” (v.5). Rồi Chúa mời gọi họ, giống như trước đây, hãy thả lưới lần nữa, với lòng can đảm. Và một lần nữa các lưới đều đầy ắp đến độ không tưởng tượng được. Anh chị em thân mến, trong cuộc sống, khi các lưới trống rỗng, đó không phải là lúc than khóc, hay tìm cách tiêu khiển, trở lại những thú tiêu khiển trước đây. Đó là lúc tái khởi hành với Chúa Giêsu, tìm lại can đảm để bắt đầu lại, tái ra khơi với Chúa.
Ông Phêrô cần có một sự “khích động” ấy. Khi nghe ông Gioan kêu lên “Chúa đó!” (v.7), ông Phêrô nhào ngay xuống nước và bơi lại gần Chúa Giêsu. Đó là một cử chỉ thương mến, vì tình yêu đi xa hơn những gì là hữu ích, tiện lợi và điều phải làm; tình yêu tạo nên sự kinh ngạc, gợi ý cho những đà sáng tạo, cho sự nhưng không. Cũng vậy đối với ông Gioan, môn đệ trẻ nhất, ông nhận ra Chúa, và ông Phêrô, người cao niên nhất, nhào xuống nước để bơi đến gặp Chúa. Trong sự nhào xuống đó có tất cả đà tiến được ông Phêrô, gọi là Simon, tìm lại được.
Đức Phanxicô nói tiếp: “Anh chị em thân mến, hôm nay chúng ta được mời gọi tìm được một đà tiến mới, hãy nhảy vào trong sự thiện mà không sợ bị mất mát điều gì, không tính toán thái quá, không chờ đợi người khác bắt đầu. Vì để đi gặp Chúa Giêsu, cần sự dấn thân quyết liệt. Chúng ta hãy tự hỏi: tôi có khả năng thực hiện một sự nhảy vọt về lòng quảng đại, hoặc tôi cầm hãm những đà tiến của con tim và tôi khép kín trong thói quen, trong sợ hãi?
Vào cuối giai thoại này, Chúa Giêsu hỏi ông Phêrô ba lần: “Con có yêu mến Thầy không?” (vv.15.16). Chúa Phục Sinh, ngày hôm nay, cũng hỏi chúng ta như vậy: “Con có yêu mến Thầy không?” Vì vào lễ Phục Sinh, Chúa Giêsu cũng muốn tâm hồn chúng ta sống lại; vì đức tin không phải là vấn đề biết, nhưng là yêu mến. Con có yêu mến Thầy không? Chúa Giêsu hỏi bạn, là người đang có những lưới trống rỗng, và sợ bắt đầu lại; Ngài hỏi bạn là người không có can đảm nhào xuống và đã mất đà tiến. Chúa Giêsu hỏi: “Con có yêu mến Thầy không?” Từ đó, ông Phêrô từ bỏ luôn việc đánh cá và dấn thân hoàn toàn phục vụ Thiên Chúa và anh chị em, tới độ đã hiến mạng sống tại nơi chúng ta đang đứng đây. Và chúng ta, chúng ta có muốn yêu mến Chúa Giêsu hay không?
Và Đức Cố Giáo hoàng kết luận với lời nguyện cầu: “Xin Đức Trinh Nữ, người đã sẵn sàng thưa “Xin vâng” với Chúa, giúp chúng ta tìm lại được đà tiến làm điều thiện.”
Bài viết liên quan
Phim tài liệu: Lữ hành và hy vọng
2025, Năm Thánh của cả Giáo Hội Công Giáo, một năm Hồng Ân để canh...
Nhà nguyện Sistine chuẩn bị đón các Hồng y tham dự Mật nghị ngày 7 tháng Năm
Văn phòng Báo chí Toà Thánh hôm thứ Bảy đã công bố hình ảnh và...
Để đảm bảo sự biệt lập tuyệt đối cho các vị Hồng y cử tri
Trong không khí linh thiêng chuẩn bị cho Mật nghị Hồng y sắp tới, các...
8 cử chỉ khổ hạnh và yêu thương người nghèo của Đức Giáo hoàng Phanxicô
Kể từ khi còn là Tổng giám mục Buenos Aires, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã...
Hai cộng đoàn Công giáo ở Jerusalem bị hỏa hoạn
Cộng đoàn Đan viện Xitô nhặt phép, quen gọi là dòng Trappiste, và Cộng đoàn...
Đức cố Giáo hoàng Phanxicô: Chúa đã bắt đầu. Chúa đã gọi tôi. Chúa ở cùng tôi
Trong một cuộc phỏng vấn vào năm 2021 tại Nhà Thánh Marta, được thực hiện...