Cái khổ của cuộc đời với đủ thứ “ba chìm bảy nổi chín cái lêng đênh” không ngừng phủ vây con người. Đau khổ, chiến tranh, chết chóc, thiên tai…không hẹn mà đến đã làm cho nhân loại phát điên lên và gào thét với câu hỏi trách móc: Thiên Chúa ở đâu lúc này? Thế nhưng, khi chúng ta đứng ở chữ “ghét” để kêu trách Thiên Chúa thì Ngài vẫn đứng chờ và âm thầm bảo vệ chúng ta trong chữ “yêu”. Con Thiên Chúa đã sống chữ yêu một cách tuyệt đối và tuyệt diệu nhất: Yêu tột cùng, yêu mãi mãi, yêu không lý do, yêu không cần đối tượng. Chung kết lại cho sự quảng đại sống chữ yêu đó được thể hiện đỉnh cao nơi cái chết của Ngài trên thánh giá.
Hồi ức lại trong thời gian dịch bệnh, chúng ta lại càng hiểu hơn bao giờ hết lời nhắc nhở trong Thánh vịnh: “ Chúa gần gũi những tấm lòng tan vỡ, cứu những tâm thần thất vọng ê chề ” ( Tv 34, 19) . Ngày đó, mọi người dân Việt Nam và cả những anh chị em hải ngoại đều hướng ý cầu nguyện cho từng vùng miền, từng thành phố, nhất là những thành phố đang bị bệnh nặng sớm được hồi sinh. Suốt khoảng thời gian của dịch bệnh, ai cũng sợ và gần như không còn muốn liếc nhìn những bản tin với các con số ca nhiễm, ca tử vong ngày một tăng. Những bài hát, những vần thơ, những vũ điệu cổ vũ tinh thần đầy sôi động đang dần lắng xuống. Không phải vì họ không còn hào hứng, cũng không phải vì họ không muốn nhưng là vì một trong số họ đã ra đi, một trong số họ đã nhiễm bệnh và một trong số họ đang ở trong tình trạng tuyệt vọng, mất phương hướng.
Quả thực, đón nhận thánh giá lúc này không phải là chuyện đơn giản dẫu biết rằng phía sau con đường thập giá sẽ có niềm hy vọng. Thiên Chúa trao thánh giá cho từng người, còn chất liệu của thánh giá đó làm bằng gì thì do mỗi người chúng ta tự chọn cho mình. Khi đón nhận trong an vui, cây thánh giá đó sẽ tự khắc toả ra hương thơm nhẹ nhàng khiến chúng ta vui thích ôm vào lòng. Nhưng khi đón nhận trong uất hận hay khi thất vọng, đau thương thì cây thánh giá sẽ nên như trái đắng.
Tuy nhiên, không phải ai và không phải lúc nào chúng ta cũng cảm nếm thánh giá ngọt ngào, cũng không phải khi gặp thánh giá “bùn” chúng ta nghĩ rằng mình bị Thiên Chúa bỏ rơi. Một minh chứng rất cụ thể cho điều nói trên đó là hình ảnh của những người đã ngày đêm vất vả nơi tuyến đầu cho dù đó là chuyên môn hay là nghề tay trái của họ. Họ là những y bác sĩ, những tu sĩ thiện nguyện hay những bạn trẻ dám hy sinh tất cả để lao mình vào cuộc chiến tử thần. Họ đang cùng nhau “phơi khô thánh giá bùn” cho các bệnh nhân hầu làm bớt gáng nặng cho họ và ước mong cho đất nước mau khoẻ lại.
Và rồi đâu đó người ta cũng nhìn thấy sự lạc quan của những bông hồng đang rộ sắc hương vẫn vui vẻ đón nhận thánh giá Chúa trao với sự lạc quan, tin tưởng và phó thác. Cho dù những bông hồng này không đến trực tiếp nơi các bệnh viện dã chiến để chăm sóc các bệnh nhân nhưng họ lại được trực tiếp cảm nhận với người bệnh qua cơn sốt, qua tiếng ho, qua tiếng thở sụt sịt và qua cả những vô cảm của vị giác. Họ vẫn an nhiên, vẫn hát bài ca cảm tạ và vẫn vui sống như chưa từng có việc gì xảy đến. Họ hạnh phúc vì mình được đi trên chặng đường thánh giá với Chúa. Họ hạnh phúc hơn nữa vì họ biết lúc này chính Đức Giêsu Kito đang cùng họ vác thánh giá ở chặng thứ năm của cuộc đời mình. Và họ an vui vì trong mối dây hiệp thông, những bông hồng này biết chắc vẫn có một người Mẹ là Đức Trinh Nữ Maria luôn bên cạnh mình, giống như năm xưa Mẹ đứng dưới thánh giá Chúa trên đồi Canve. Và còn biết bao trái tim đang cùng hướng tới họ trong các thánh lễ, các giờ cầu nguyện.
Đau khổ, bệnh tật hay những tai hoạ xảy đến với nhân loại không phải là một hình phạt mà nhiều người vẫn nghĩ nhưng nó là một sự chuyển hoá cần phải có để dẫn tới cái đẹp ẩn sau đó. Vì biết rằng con người dễ rơi vào tình trạng lo sợ, dễ bỏ cuộc và buông xuôi nên Thiên Chúa đã lặng lẽ đi bước trước để dẫn chúng ta vượt qua những tăm tối mà tự sức chúng ta không thể đi được. Thiên Chúa không bao giờ muốn làm khổ con người nhưng vì không còn con đường nào khác ngoài con đường khổ giá để đến với vinh quang. Con đường phía trước dù có tăm tối hay đầy những sợ hãi đợi chờ thì sẽ không có gì làm khó được những người vững tin vào quyền năng và luôn cậy trông vào ơn Chúa. Giả như giờ này chúng ta có hơi “mắc kẹt” một chút, thì cũng chỉ là dừng lại cho đỡ mỏi chân thôi mà.
Mừng lễ suy tôn thánh giá Chúa, chúng ta được mời gọi hiệp thông với những đau khổ mà Con Thiên Chúa đã đón nhận khi phải chịu sỉ nhục, chịu chống đối trong thời gian Ngài công khai rao giảng Tin mừng, nhất là với những cực hình trên đồi Gongotha. Mừng lễ hôm nay chúng ta còn được mời gọi “nhìn lên Đấng họ đã đâm thâu” và tìm ở nơi đó nguồn ánh sáng đích thực cho đời sống đức tin và niềm vui hy vọng. Đồng thời biết dùng ánh sáng ân phúc này soi dọi vào mọi ngóc ngách cuộc đời mình và cuộc đời tha nhân, ngõ hầu cho sự sống viên mãn cũng chính là sự sống đời đời được lan tỏa.
Là thân phận con người, chắc chắn trong quá khứ, hiện tại và tương lai, chúng ta cũng đã, đang và sẽ đối diện với những thập giá riêng đời mình. Thế nhưng, cũng chình nhờ những thập giá “có tên” và “không tên” ấy lại là cơ hội cho đời sống đức tin của mỗi người gia tăng vị ngọt của tình yêu Thiên Chúa. Và cũng nhờ những thập giá ấy mà chúng ta thêm cảm hưởng được lời của Vịnh gia “ Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu, là sức mạnh của ta. Người luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ khi ta phải ngặt nghèo ” ( Tv 65).
Kính lạy cây Thánh Giá- nơi treo Đấng Cứu Độ trần gian. Xin đong đầy trong tâm hồn và trái tim chúng con nguồn ân phúc của Ngài để cho dẫu chúng con có gặp những gian nguy thì vẫn hằng vững lòng trông cậy vào thánh giá Chúa. Xin cho chúng con đừng bao giờ “kéo lê” nhưng biết ôm chặt thánh giá vào lòng với sự tín thác và hân hoan. Và xin cho chúng con biết sống trong niềm yêu mến và hy vọng: thánh giá mãi luôn là minh chứng của tình yêu Thiên Chúa cho nhân loại. Amen.
Angelo Tran
Bài viết liên quan
Cùng “Mẹ thiên nhiên” tiếp tục công trình tạo dựng của Thiên Chúa
Tháng 9, Đức Thánh Cha mời gọi mọi thành phần dân Chúa cầu nguyện cho...
Siêu bão tâm hồn và hành trình hoán cải của thánh Augustinô
Trong những ngày qua, trên các phương tiện thông tin truyền thông, chúng ta liên...
Giọt nước mắt của niềm hy vọng
“ Nào biết bao đêm ngày héo hắt thương xót đứa con tội tình Mong...
Đong con tim thật đầy niềm cảm mến tri ân
“Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày...
Viết cho em, ngày em nhận chiếc áo dòng
Em thân mến, Chiều nay, tôi đứng trong nhà nguyện, lặng lẽ dõi theo em...
Lời dâng hiến ngọt ngào
“Đời sống thánh hiến không phải là một gánh nặng, mà là một niềm vui,...