Phần anh hãy theo Thầy (07.06.2025 – Thứ Bảy Tuần VII Phục Sinh)

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (Ga 21,20-25)

20 Khi ấy, ông Phê-rô quay lại, thì thấy người môn đệ Đức Giê-su thương mến đi theo sau ; ông này là người đã nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su trong bữa ăn tối và hỏi : “Thưa Thầy, ai là kẻ nộp Thầy ?” 21 Vậy khi thấy người đó, ông Phê-rô nói với Đức Giê-su : “Thưa Thầy, còn anh này thì sao ?” 22 Đức Giê-su đáp : “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh ? Phần anh, hãy theo Thầy.” 23 Do đó, mới có tiếng đồn giữa anh em là môn đệ ấy sẽ không chết. Nhưng Đức Giê-su đã không nói với ông Phê-rô là : “Anh ấy sẽ không chết”, mà chỉ nói : “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh ?”

24 Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực.

25 Còn có nhiều điều khác Đức Giê-su đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ : cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra.

“Phần con, cứ theo Thầy” (18.05.2024)

Trong bài Tin Mừng hôm qua, tông đồ cả Phêrô được Chúa Giêsu chọn và giao trọng trách làm người đứng đầu Hội Thánh của Người, đồng thời Chúa Giêsu cũng tiên báo Phêrô sẽ chịu bách hại vì Người như thế nào. Có lẽ sự việc ấy đã làm Phêrô lúng túng. Đoạn văn tiếp theo, tức bài Tin Mừng hôm nay, tường thuật rằng khi ông Phê rô quay lại thấy “người môn đệ Chúa Giêsu yêu mến”, mà truyền thống vẫn xem đó là thánh Gioan, thì thắc mắc về “số phận” của người này. Có thể Phê-rô đã thấy đây là một “đồng minh”, một trợ thủ” đắc lực cho mình nên hỏi Chúa.

Có nhiều lý do để Phê-rô tin như vậy. Trước hết vì người này được Chúa Giêsu yêu mến, có nghĩa là “có uy tín” với Thầy mình, uy tín đến nỗi khi hấp hối trên Thập Giá Chúa Giêsu đã phó thác Mẹ Người cho môn đệ yêu đón về phụng dưỡng thay mình; trong sự kiện “ngôi mộ trống” khi được bà Maria Mác-đa-la báo là xác Chúa không còn ở trong mộ, cả hai ông Phê-rô và Gio-an cùng chạy ra mộ Chúa. Gio-an chạy nhanh hơn đến trước nhưng không vào mộ mà đứng ở ngoài nhường cho Phê-rô đến sau được vào trước (Ga 20,1-7); và mới đây thôi, khi các môn đệ đi đánh cá, dù cả đêm chẳng bắt được con nào, nhưng đã nghe lời Chúa mà thả lưới bên phải mạn thuyền và đã đánh được mẻ lưới đầy cá, chính Gioan đã nhận ra Chúa Giêsu trước và nói cho Phê-rô biết “Chúa đó” (Ga 21, 3-7). Có thể Phê-rô cũng nhớ trong quá khứ, hai anh em Gioan và Giacôbê đã từng xin riêng Chúa Giêsu xếp cho họ chỗ ngồi cao cấp trong triều đình tương lai của Chúa.

Quả thực sau này, trong sách Công vụ Tông đồ thuật lại những ngày đầu của Hội Thánh hai ông Phê-rô và Goan thường đi cặp với nhau khi rao giảng Tin Mừng.

Phản ứng của Chúa Giêsu thật nhẹ nhàng nhưng cũng rất nghiêm khắc, là bài học cho Phê rô và tất cả chúng ta về cách ứng xử với anh em mình.

“Nếu Thầy muốn nó cứ ở lại mãi cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến con?”.

Chúa muốn người Kitô hữu lo việc của mình trước đã. Mỗi người đều đã được Chúa giao phó, cắt đặt công việc. Hãy lo chu toàn bổn phận của mình chứ đừng nhìn sang người khác mà so sánh, nhưng hãy nhìn thấy anh em với sự liên đới trong tình yêu của Chúa Giêsu, như những nhành của một cây nho.

 “ Phần con, cứ theo Thầy”. Đây là lời cuối cùng của Chúa Giêsu trong Tin Mừng Gioan. Khác với ba Tin Mừng Nhất lãm, Tin Mừng Gioan không có trình thuật Chúa Giêsu lên Trời sau khi ban lệnh cho các môn đệ đi rao giảng Tin Mừng cho muôn loài thọ tạo khắp cùng trái đất, nhưng trước đó có trình thuật Chúa Giêsu sai các môn đệ ra đi cùng với việc ban Thánh Thần và năng quyền tha tội : Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.” Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo : “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. 23Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha ; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.” (Ga 20,21-23).

Mệnh lệnh sai đi thân tình và thiêng liêng như Cha sai Con.

Gioan được Chúa sai viết lại những lời của Thầy mình. Những Lời ấy đã ở lại trong thế giới này đến muôn đời để mời gọi, lôi kéo người ta đến ở trong Tình yêu của Thiên Chúa.

Phê-rô đã theo Thầy trong công việc và cả cuộc đời đúng như Chúa Giêsu đã tin tưởng và báo trước, xứng đáng là thủ lãnh, là người người đứng đầu Hội Thánh của Chúa.

Phêrô đã chịu đựng những gian nan thử thách, đã chèo lái đưa con thuyền Giáo Hội vượt qua biết bao trở ngại chông gai. Cuối cùng ông được lãnh nhận phúc tử đạo để làm chứng cho Tin Mừng của Thầy mình. Lòng can đảm, sự trung kiên và hy sinh với Chúa Giêsu, với Hội Thánh của Thánh Phê-rô là tấm gương sáng, gần gũi cho hậu thế, đặc biệt là cho những vị chủ chăn kế tục sứ mệnh dẫn dắt Hội Thánh của Chúa Giêsu, như vị Thánh Giáo Hoàng Gioan I mà Giáo Hội nhớ đến hôm nay.

Đức Gioan I là vị Giáo hoàng thứ 53 của Giáo Hội. Ngài ở ngôi chỉ trong 2 năm 9 tháng, từ 13-8-523 đến 18-5-526. Triều đại giáo hoàng của ngài đầy sóng gió vì sự thù hằn của hoàng đế Theodoric. Ngài là một vị chủ chăn đầy khôn ngoan và đạo đức. Khẩu hiệu sống của ngài là “tất cả vì danh Chúa.

Thời đó vua Théodoric đang cai trị nước Ý, ông ủng hộ nhóm bè rối Arius. Năm 524 Vua phái Đức Gioan I đến Constantinople. Ngài từ chối việc tham gia vào bè rối Arius. Tại Đông Phương, ngài được Đức Thượng phụ Constantinople và hoàng đế Justin tiếp đón rất trân trọng. Hoàng đế cũng xin Đức Giáo Hoàng phong vương ngày 19 tháng 4 năm 526, trước sự hiện diện của các giáo sĩ Hy Lạp và La Tinh, cả triều thần và quần chúng.

Theodoric nghi ngờ Ðức Gioan I thông đồng với Hoàng Ðế Justin để chống lại mình, nên ngay khi ngài trở về Ý, Theodoric đã bắt giam ngay lập tức và định đem xử tử, nhưng lại sợ dân chúng nổi loạn, nên đã giam Đức Gioan I tại Ravenne và bỏ đói cho đến khi chết ngày 18/5/526.

Trên bia mộ ngài có ghi dòng chữ: “Bị tù ngục và chết vì Đức Kitô”. Bốn năm sau, năm 530, thi hài của ngài được chuyển về Rôma và mai táng trong hầm mộ đại thánh đường Thánh Phêrô với các nghi thức dành cho các vị tử đạo.

Lịch sử ghi lại ngài phải chết vì bị bỏ đói. Một vị Giáo Hoàng phải chết vì bị bỏ đói. Ngài bị bỏ đói đến chết vì Chúa, vì sứ mạng và vì Đức Tin của mình. Chắc chắn ngài đã được no thoả Chúa Giêsu Kitô.

Lời của Chúa Giêsu là những giáo huấn, là sự nhắc nhở thiết thực cho mỗi Kitô hữu mọi thời đại. Kitô hữu chúng ta đã làm được những gì cho Chúa, cho tha nhân từ khi đi theo Thầy Giêsu ?

Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, con ước ao được trở nên “người môn đệ Chúa yêu mến” và vững bước theo Chúa như thánh Phêrô. Phần con đã đã có hạnh phúc hơn nhiều người là đã được Chúa chọn và ban Đức Tin cho con ngay khi còn thơ bé. Nhưng chính từ điều này mà con đã làm buồn lòng Chúa nhiều, vì con đã sống chẳng khác gì những người chưa biết Chúa, thậm chí có khi khi còn tệ hại hơn.

Xin Chúa ban Thánh Thần hướng dẫn con nhận ra đường con phải đi, giúp con can đảm hoán cải để sống trung thành theo Chúa.

Jos. NM Tưởng

Bài viết liên quan

Suy niệm (08.06.2025 – Chúa Nhật Chúa Thánh Thần Hiện Xuống)

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánhGio-an (Ga 20,19-23) 19 Vào chiều ngày thứ nhất...

Suy niệm Tin mừng Thứ Sáu tuần VII Phục Sinh: Hãy chăn dắt chiên của Thầy

✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (Ga 21,15-19) 15 Sau khi dùng bữa...

Suy niệm Tin mừng Thứ Năm Tuần VII Phục Sinh: Xin cho chúng nên một (05.06.2025)

✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (Ga 17,20-26) 20 Khi ấy, Đức Giê-su...

Suy niệm thứ tư tuần VII phục sinh

Lời Chúa: Ga 17, 11b-19 Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời cầu nguyện...

Suy niệm tin mừng thứ ba tuần VII phục sinh

Lời Chúa: Ga 17, 1-11a Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời và nói:...

Suy niệm tin mừng thứ hai tuần VII phục sinh

Lời Chúa: Ga 16, 29-33 Khi ấy, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: “Đúng...