Nụ hôn trong đêm không ngờ

Đâu là ngôn ngữ tuyệt đỉnh của tình yêu? Thưa, đó là nụ hôn. Nụ hôn là ngôn ngữ diễn tả tình yêu tuyệt vời nhất, sâu kín nhất và thuần khiết nhất. Đẹp hơn cả thơ, đẹp hơn cả mơ. Nụ hôn càng sâu, đôi cánh càng giang rộng, con chim xanh tình ái càng nhẹ nhàng vút bay lên đỉnh yêu thương.

Hôn và được hôn, đó là khát vọng thẳm sâu của mỗi trái tim. Trái tim của Thầy Giêsu cũng đong đầy nỗi khát vọng đó. Chiều vắng năm xưa, nơi Vườn Cây Dầu, Thầy Giêsu ngồi đó. Một mình. Đơn côi. Rồi Giuđa đến hôn Ngài. Nụ hôn trên má. Và một lần khác Thánh Kinh kể lại khi Thầy Giêsu dùng bữa tại nhà ông Simon. Một phụ nữ đã đến hôn chân Ngài. Không phải nụ hôn nào cũng mở lối đưa ta vào nhạc và thơ, nhưng có những nụ hôn giết chết mộng mơ. Không phải nụ hôn nào cũng mang đến cho ta mật ngọt, nhưng cũng có nụ hôn để lại nhiều đắng cay. Nụ hôn của Giuđa đã là kỉ vật sau cùng mà muôn người vẫn hoài tiếc. Vì sao thế? Bởi, nụ hôn của Giuđa đã chỉ điểm cho đám người đến bắt Thầy Giêsu, mở đầu cho cuộc khổ nạn của Ngài. Nhưng đừng vội trách Giuđa, vì mỗi ngày, ta vẫn hôn Chàng Giêsu bằng nụ hôn không chút tình yêu.

Trong tình yêu, đừng là một Giuđa khi hôn kẻ khác. Và cũng đừng để ai đóng vai Giuđa hôn mình. Bởi những nụ hôn không chút tình yêu bao giờ cũng để lại hượng vị đắng cay cho cả hai người. Nụ hôn đó không còn là dấu chỉ của tình yêu nhưng giết chết tình yêu và làm tan nát hai tâm hồn.

Pet Anh Tài, cSc.

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *