Suy niệm Chúa nhật V MC Năm C: Ánh Mắt Của Chúa Giêsu

TUẤN VŨ, CSC

Trong hành trình Mùa Chay, mỗi tuần phụng vụ như mở ra một nẻo đường cho ta bước vào chiều sâu của đời sống nội tâm: từ sa mạc thử thách, đến biến hình hy vọng, rồi kêu gọi sám hối, trở về, và hôm nay – Chúa Nhật thứ Năm Mùa Chay – chúng ta dừng lại trước một cảnh tượng lặng người: cuộc gặp gỡ giữa tội lỗi và lòng thương xót, giữa một người phụ nữ bị kết án và một ánh mắt đầy nhân từ – ánh mắt của Chúa Giêsu.

1. Khi tôi là người phụ nữ bị kết án

Trước hết, hãy bắt đầu từ người phụ nữ trong Tin Mừng. Chị bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, bị kéo ra giữa đám đông và đặt trước mặt Chúa. Không còn gì để bào chữa. Không ai đứng về phía chị. Không một lời cầu thay. Chị đứng đó, run rẩy, trần trụi trong tội lỗi và trong nỗi nhục nhã.

Và nếu chúng ta chân thành nhìn lại chính mình, thì không khó để nhận ra: có những lúc tôi cũng là người phụ nữ ấy. Tôi cũng từng yếu đuối. Tôi cũng đã có những lỗi lầm trong suy nghĩ, lời nói, hành động – những điều mà nếu bị phơi bày, tôi cũng chẳng thể ngẩng mặt.

Không dừng lại ở đó, điều đau đớn hơn là tôi bắt đầu tin rằng mình không còn xứng đáng đến gần Chúa, rằng tôi quá tội lỗi để được tha thứ. Chính mặc cảm đã khiến tôi xa Chúa, không dám cầu nguyện, không dám xưng tội, không dám đối diện với ánh sáng của Người.

Thế nhưng, Tin Mừng hôm nay là một tin mừng đích thực. Bởi vì, thay vì kết án, Chúa Giêsu cúi xuống, viết trên đất, như để cho cơn giận của đám đông lắng xuống, và cho chị có một khoảng lặng. Và rồi, Người nói: “Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc ném đá chị này trước đi” (Ga 8,7).

Chính câu nói ấy đã lật ngược toàn bộ cán cân xét xử. Từng người bỏ đá xuống và rút lui. Cuối cùng, chỉ còn lại Chúa Giêsu và người phụ nữ. Và khi ấy, không có lên án, không có mắng mỏ, chỉ có một lời giải thoát: “Tôi cũng không kết tội chị. Vậy chị hãy đi, và từ nay đừng phạm tội nữa.” (Ga 8,11)

Một lời nói quá đỗi nhẹ nhàng, nhưng đủ để nâng dậy một linh hồn tan nát. Một ánh mắt không kết án, nhưng chữa lành. Một ánh mắt không giữ chị lại trong quá khứ, mà mở ra cho chị một tương lai.

2. Khi tôi là người cầm viên đá

Tuy nhiên, câu chuyện chưa dừng lại ở đó. Sẽ là thiếu sót nếu ta không nhìn thấy chính mình trong đám đông cầm đá.

Thực vậy, có khi tôi không ý thức, nhưng tôi đã từng cầm trong tay “viên đá” của thành kiến, của xét đoán, của khắt khe với lỗi lầm người khác. Trong gia đình, tôi dễ nổi nóng. Trong cộng đoàn, tôi dễ phê bình. Trên mạng xã hội, tôi dễ bày tỏ sự chỉ trích mà thiếu đi lòng cảm thông.

Và rồi, lời Chúa lại vang lên: “Ai trong các ông sạch tội…” – không phải để làm tôi xấu hổ, nhưng để đánh thức lương tâm tôi.

Tôi nhận ra rằng, tội lỗi của người khác dễ thấy, còn tội lỗi của tôi thì dễ giấu. Nhưng Chúa biết cả hai, và Người mời tôi đặt viên đá xuống, để lấy lại ánh mắt của tình thương – ánh mắt biết cảm thông, biết chờ đợi, biết giúp người khác đứng lên.

3. Khi tôi đứng trước ánh mắt của Thiên Chúa

Sau tất cả, điều đẹp nhất trong trình thuật hôm nay là giây phút người phụ nữ và Chúa Giêsu ở lại một mình với nhau. Không ai xét xử. Không ai đe dọa. Chỉ còn ánh mắt của Thiên Chúa – một ánh mắt không kết án, nhưng mời gọi: “Từ nay, đừng phạm tội nữa.”

Ánh mắt ấy không chỉ nhìn vào tội, mà nhìn xuyên qua tội để thấy khát vọng được sống, được yêu, được đổi mới nơi người phụ nữ. Ánh mắt ấy cũng đang nhìn mỗi chúng ta hôm nay – không để kết tội, mà để mở ra cho ta một khởi đầu mới.

Như lời Chúa trong sách Isaia: “Đừng nhớ lại chuyện ngày xưa, chớ quan tâm đến việc thuở trước. Này Ta sắp làm một việc mới…” (Is 43,18-19). Và như Thánh Phaolô từng chia sẻ: “Tôi quên hẳn đàng sau, mà hướng về phía trước” (Pl 3,13). Chúa không đóng khung ta trong quá khứ. Ngài mở ra tương lai – nếu ta biết ngước nhìn Người bằng lòng sám hối và tin tưởng.

Chúng ta không chỉ được mời gọi đón nhận ánh mắt thương xót, mà còn được mời gọi trở nên ánh mắt ấy cho người khác. Nếu bạn đang mang vết thương của lỗi lầm: hãy để Chúa nhìn bạn, và đứng dậy. Nếu bạn từng xét đoán, từng khắt khe: hãy đặt viên đá xuống, và nhìn lại chính mình. Nếu bạn đã được Chúa tha thứ: hãy sống như người đã được yêu thương.

lòng thương xót của Chúa lớn hơn bất cứ tội lỗi nào, và ánh mắt của Người không bao giờ khép lại trước những ai muốn trở về. Xin ánh mắt ấy đồng hành với ta suốt Mùa Chay này, và suốt cả hành trình sống làm con cái Chúa.

Bài viết liên quan

Suy niệm tin mừng thứ năm tuần V mùa chay

Tin Mừng: Ga 8,51-59 51 Khi ấy, Chúa Giêsu nói với người Do Thái rằng: “Quả thật,...

Suy niệm tin mừng thứ tư tuần V mùa chay

Tin Mừng (Ga 8, 31-42) 31 Vậy, Đức Giêsu nói với những người Dothái đã tin...

Suy niệm tin mừng thứ hai tuần V mùa chay

Lời Chúa: Ga 8, 12-20 Khi ấy, Chúa Giêsu nói với những người biệt phái...

Những viên đá vô tội

Mùa chay thánh của năm thánh hy vọng đang dần trôi qua, chỉ còn một...

Suy niệm tin mừng thứ bảy tuần IV mùa chay

Tin Mừng (Ga 7, 40-53) 40 Trong dân chúng, có những người nghe các lời ấy thì...

Suy niệm tin mừng thứ sáu tuần IV mùa chay

Lời Chúa: Ga 7, 1-2. 10. 25-30 Khi ấy, Chúa Giêsu đi lại trong xứ...