Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Không ai thắp đèn rồi lấy hũ che lại, hay đặt dưới gầm giường: nhưng đặt nó trên giá đèn, để những ai đi vào đều thấy ánh sáng. Vì chẳng có gì kín nhiệm mà không bị tỏ ra, và không có gì ẩn giấu mà không bị lộ ra cho người ta biết. Vậy các ngươi hãy ý tứ xem các ngươi nghe thế nào! Vì ai có, sẽ được cho thêm; còn ai không có, cả điều mình tưởng có cũng sẽ bị lấy đi”.
Suy niệm: Ngọn Ðèn Ðức Tin
Bất cứ du khách nào sau một lần viếng thăm nước Mỹ, cũng đều phải thán phục tinh thần làm việc và óc thực dụng của người Mỹ: tất cả những nghiên cứu của đại học đều được kỹ nghệ đỡ đầu, tất cả những phát minh mới của khoa học đều tìm được ứng dụng trong kỹ nghệ. Người Kitô hữu có thể nhìn vào đó để rút ra bài học cho đời sống đức tin của mình không?
Thánh Giacôbê Tông đồ đã viết: “Một đức tin không có việc làm là đức tin chết”. Một đức tin không được diễn đạt, không được ứng dụng trong đời sống hàng ngày phải chăng không là đức tin chết?
Trong Tin Mừng hôm nay, khi đưa ra hình ảnh chiếc đèn, Chúa Giêsu muốn nối lại truyền thống thực tiễn của Cựu Ước. Cựu Ước không thích những lý luận trừu tượng, uyên bác của Hy Lạp. Khi tuyên xưng Thiên Chúa là Ðấng chân thật, Cựu Ước không lý giải về những phẩm tính trừu tượng của Ngài, nhưng tìm cách đo lường sự trung thành của Ngài trong lịch sử nhân loại. Khi tuyên xưng Thiên Chúa là Ðấng chân thật, Cựu Ước luôn nói đến những can thiệp của Thiên Chúa trong lịch sử con người. Khi Thiên Chúa phán một lời, lời đó không phải là một lời nói suông, mà trở thành thực tế; Thiên Chúa không chỉ nói qua các tiên tri, nhưng cuối cùng Lời của Ngài đã thành xác phàm.
Chiếc đèn được đốt lên phải đặt trên cao để soi cho mọi người trong nhà. Ðây là hình ảnh cuộc sống đức tin của người Kitô hữu: cũng như chiếc đèn, đức tin cần phải được thắp lên và chiếu sáng; nó phải được đốt lên bằng những hành động cụ thể hằng ngày. Thiên Chúa là Ðấng chân thật, bởi vì sự chân thật ấy được thể hiện bằng một chuỗi những yêu thương đối với con người. Người Kitô hữu chỉ thực sự là Kitô hữu khi cuộc sống của họ thể hiện chính cuộc sống của Chúa, là yêu thương và phục vụ.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Bài viết liên quan
14.9.2025 – Chúa Nhật XXIV TN Năm C: Lễ suy tôn Thánh Giá
Sức Biến Đổi của Thập Giá “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã...
13.9.2025 – Thứ Bảy, Tuần XXIII Thường Niên: Con đường bạn đang đi
Chúa Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Không có cây nào tốt mà lại...
12.9.2025 – Thứ Sáu, Tuần XXIII Thường Niên: Nhìn bằng ánh mắt của Thiên Chúa
“Sao anh thấy cái rác trong mắt của người anh em, còn cái xà trong...
11.09.2025 – Thứ Năm, Tuần XXIII Thường Niên: Điều quan trọng nhất trong cuộc đời
“Ai vả anh má này, thì hãy giơ cả má kia; ai đoạt áo ngoài...
10.09.2025 – Thứ Tư, Tuần XXIII Thường Niên: Nghèo khó, đói khát và niềm vui đích thật trong Đức Kitô
24 “Nhưng khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã...
09.09.2025 – Thứ Ba – Tuần XXIII Thường Niên: Lắng nghe và được chữa lành
“17 Đức Giê-su đi xuống cùng với các ông, Người dừng lại ở một chỗ...