Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu?

“Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu?”, đó là tựa đề của một cuốn sách với  thông điệp mang đến những nhận thức về tuổi trẻ và gợi lên trong mỗi người những suy nghĩ sâu sắc về trách nhiệm của bản thân để làm cho tuổi trẻ của mình trở nên ý nghĩa hơn.
Ai cũng từng trải qua tuổi trẻ, trải qua giai đoạn nhiệt huyết sục sôi với những ước mơ, lý tưởng và cả những nông nổi, sai lầm để dần trưởng thành hơn, chín chắn hơn.  Có thể thấy tuổi trẻ là khoảng thời gian đẹp nhất của đời người, là thời điểm mà chúng ta dám nghĩ, dám làm và có đủ thời gian, sức lực, đam mê để hiện thực những giấc mơ của mình.

Các bạn thân mến!
Chỉ trong vòng 4 tháng trở lại đây, Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, đã phải tiếc thương vì sự ra đi của 3 thầy phó tế trong các Giáo Phận đang chuẩn bị tiến chức Linh Mục.
Các thầy ra đi khi tuổi thanh xuân còn đó với bao dự tính cho tương lai nơi cánh đồng truyền giáo của Giáo Hội. Chỉ nghĩ về điều đó thôi, cũng đủ cho chúng ta nhìn lại tuổi trẻ của mình đã sống hữu ích hay còn dang dở đối với gia đình và cả chính bản thân mình.
“Tuổi trẻ” là độ tuổi tựa như chuyến tàu đẹp nhất của mỗi đời người. Ấy vậy mà con người ta thường đặt thật nhiều ước mơ bồng bềnh trên đó. Có người cho rằng giới trẻ hôm nay đang sùng bái một loại tín ngưỡng tạm gọi là “tín ngưỡng tôn thờ tuổi trẻ”. Văn nghệ sĩ trẻ, các tập đoàn truyền thông, các thương hiệu làm đẹp, thời trang ra sức khai thác, dung nạp và đào sâu các tầng ý nghĩa của “thanh xuân” để tạo sức hấp dẫn đối với người trẻ. Đôi khi chúng ta bắt gặp những “tuyên ngôn” cổ súy cho lối sống buông thả, dễ dãi và hưởng thụ của một bạn trẻ nổi tiếng nào đó trên mạng xã hội và được ủng hộ rất nồng nhiệt. Có lẽ đâu đó trong hàng trăm, thậm chí hàng triệu lượt tương tác ủng hộ tư tưởng và lối sống ấy, có cả chúng ta nữa, những người trẻ mang trong mình căn tính Công Giáo.
Trong tông huấn Christus Vivit được ban hành tại Rôma 25/03/2019, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã mời gọi người trẻ hãy can đảm sống độc đáo nhưng đừng lập dị và sống cho những giá trị mà Chúa đã ban cho mình:
Chúng ta đừng bao giờ ân hận vì đã sống tốt lành ở tuổi thanh xuân, đã mở lòng ra với Chúa và đã sống một cách khác với đời. Tất cả những điều ấy không hề lấy mất tuổi trẻ của chúng ta, nhưng lại làm cho tuổi trẻ mạnh mẽ và được đổi mới: “Tuổi trẻ của ngươi được đổi mới tựa chim bằng” (Tv 103,5)”.
 “Sống một cách khác” không được hiểu là lối sống lập dị, nhưng là lời mời gọi mỗi người xuất phát lại từ Đức Kitô để Ngài “mang lại sự tươi trẻ đến thế giới chúng ta, ngõ hầu mọi sự được Người chạm đến đều trở nên trẻ trung, mới mẻ, đầy tràn sức sống” (số1). Chính chúng ta hãy mạnh dạn để Đức Kitô có thể chạm vào tới cõi lòng sâu thẳm nhất của mình. Chính Ngài sẽ không lấy bất cứ thứ gì của chúng ta, nhưng Ngài sẽ làm cho tình yêu chúng ta dành cho Ngài nên nguyên vẹn tựa trăng rằm và làm cho cuộc đời này như mùa xuân hoa nở rộn khung trời.
Đức Kitô cũng là một người trẻ, một người trẻ bằng xương thịt, có hỷ, nộ, ái, ố như chúng ta. Người chỉ khác chúng ta là Người vô tội. Là Ki-tô hữu, chúng ta được mời gọi trở nên giống như Đức Ki-tô. Người không kêu gọi chúng ta trở nên những người trẻ “đứng nhìn cuộc sống từ ban công, đừng để cuộc sống lướt qua trước màn hình iphone, đừng nhìn thế giới như một khách du lịch ” (số 143), nhưng là biết sống cho người khác và “sống giây phút hiện tại”, tận hưởng mọi món quà nhỏ của cuộc sống với lòng biết ơn (số 146).
Bên cạnh đó, dường như người trẻ hôm nay chỉ thích sống một mình một cõi với chiếc Iphone dù ngồi quán cafe với đám bạn thân. Có thể đó là lối sống mà chúng ta thấy hài lòng khi quanh ta vốn dĩ là thế mà quên mất tình bạn thật sự giữa hai ngã vị.
Chúa Giêsu là người bạn đi cùng người trẻ. Khi xưa, Người đã đi cùng hai môn đệ trên đường Emmau và hôm nay Người cũng bước cùng người trẻ trên mọi nẻo đường. Người chia sẻ niềm vui, an ủi nỗi buồn, đánh thức ước mơ và mời gọi người trẻ sống tình con thảo với Chúa Cha. Trong mọi thất bại, người trẻ đừng quên kể với Chúa Giêsu, chính lúc đó Người vẫn có thể mở ra một con đường mới cho chúng ta. Hãy đừng quên Chúa Giêsu đang bước đi bên cạnh! Người rất yêu thương người trẻ vì Người đã từng sống trọn vẹn tuổi trẻ này.
Trên nẻo đường của tuổi trẻ, không chỉ xa xôi mà còn lắm những chông gai. Chúng ta luôn cần có những người bạn đồng hành. Chúa Giêsu chính là người bạn quý nhất và chỉ Người mới đủ sức dẫn đưa chúng ta đến đích điểm của niềm hi vọng là sự sống đời đời. Cũng có những người bạn xung quanh chúng ta nữa, họ sẽ cùng đi với chúng ta với tình huynh đệ hiệp thông. Nhưng chúng ta sẽ chẳng thấy người bạn nào hết nếu như không nhìn những anh chị em mình bằng đôi mắt của sẻ chia và yêu thương!
Hành trình theo Chúa có thể mệt mỏi, đau đớn, kiệt sức nhưng chưa bao giờ là một hành trình nửa vời hoặc thỏa hiệp. Lựa chọn theo Thầy, người trẻ lựa chọn chết đi cho con người cũ với những khuynh hướng tự nhiên của mình để có thể đạt đến “sự trọn lành” như chính Thầy là Đấng trọn lành. Trên hành trình “sống khác” với thói đời, người trẻ không hề đơn độc, vì “Người không bao giờ bỏ rơi chúng ta, mặc dù đôi khi có vẻ như Người giữ thinh lặng. Khi chúng ta cần đến Người, Người tỏ mình ra cho chúng ta (x. Gr 29,14) và Người ở bên chúng ta trong bất cứ nơi nào (x. Gs 1,9). Vì Người không bao giờ phá vỡ giao ước nên Người yêu cầu chúng ta đừng bỏ Người: “Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em” (Ga 15, 4). Nhưng nếu chúng ta xa lánh Người, “Người vẫn một lòng trung tín, vì Người không thể nào chối bỏ chính mình” (2 Tm 2,13)” (số 154).
Các bạn thân mến,
Thanh xuân là hữu hạn, vì thời gian đi qua sẽ chẳng hề quay lại. Tấm vé tuổi trẻ cũng chẳng ai mà bán cho mình nên hãy trân trọng nó và càng ít sai càng tốt. Bởi lẽ, có những việc khi còn trẻ chúng ta dù có cố gắng thế nào cũng không hiểu được nhưng một khi hiểu ra rồi thì thanh xuân đã ở lại phía sau. Hãy sống dâng trào phơi phới thanh xuân của mình. Đừng dành cả thanh xuân của mình chỉ để nhìn thanh xuân của người khác còn thanh xuân của mình là những nỗi buồn.
Thánh Augustino từng nuối tiếc thanh xuân của mình khi thốt lên rằng “Lạy Chúa là vẻ đẹp vừa cổ kính vừa tân kỳ, con đã yêu Chúa quá muộn màng, con đã yêu Chúa quá muộn màng!” Xin Chúa cho người trẻ chúng con nhận ra chính Chúa là mùa xuân vĩnh cửu của cuộc đời mình. Xin cho chúng con luôn đầy chất “Chúa” trong lòng, để tuổi xuân của chúng con không chỉ là những khoảnh khắc chóng qua như “một tách trà” hay chỉ là “cơn mưa rào” mà là niềm hạnh phúc bất diệt vì được sống, được yêu và được hiến thân phục vụ tha nhân.
Bài viết: Anh Tài, CSC

Bài viết liên quan

Đời sống thánh hiến: Lời mời gọi nhớ đến Chúa Giêsu trong mọi khoảnh khắc

Nhân Ngày Thế giới về Cầu nguyện cho Đời sống Thánh hiến, vào ngày 02...

Tết viên mãn

Là người con đất Việt, chắc chắn ai trong chúng ta cũng luôn mong ngóng...

Hình ảnh và ý nghĩa con rắn trong Kinh Thánh

Trong Kinh Thánh, con rắn xuất hiện trong nhiều bối cảnh khác nhau. Con rắn...

Ất Tỵ hanh thông

Tết! Đó là một từ khi phát ngôn thành lời sẽ không quá một tích...

Thánh Lễ Tất Niên Liên Tu Sĩ Tổng Giáo Phận Huế

+++ > XEM HÌNH ẢNH TẠI ĐÂY “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa Thần...

Giáo hội, thân thể của Chúa Kitô, điều đó muốn nói gì cụ thể hôm nay?

WGPTH (18/01/2025) – Cha Timothy Radcliffe đã có bài nói chuyện với các bạn trẻ...