Cuộc sống này được ví như một cửa hàng tạp hoá với đa dạng các mặt hàng. Tất cả chúng ta đều được tự do chọn lấy món hàng cho mình và cũng có quyền đổi lấy món hàng khác.
Mới thoạt đầu khi gian hàng được trưng bày, người ta đua nhau đến xem và sắm những thứ mà họ cho rằng nó phù hợp với mình.
Có người chọn cho mình niềm vui, sự lạc quan nhưng khi trở về họ lại vứt nó ngay bên lề đường khi gặp một chút khó khăn và thử thách.
Có người chọn cho mình sự tha thứ và lòng rộng lượng nhưng khi gặp “cái tôi” thì họ lập tức buông ngay cả hai thứ kia xuống.
Có người cầm món hàng hạnh phúc nhưng lại để nó bay theo gió và trờ về chỗ đứng của nó trong gian hàng khi không biết lắng nghe và trân trọng người khác.
Có người đã chọn cho mình tiền của, danh vọng mà vẫn thấy chưa đủ. Họ quay lại, nhặt thêm món hàng quyền lực và nắm chắc cả ba trong tay như không muốn cho ai lấy mất.
Vì không phải trả tiền nên họ cũng chẳng cần biết ơn và cũng chẳng cần biết người chủ cửa hàng này là ai. Họ chỉ biết xô đẩy, bon chen, giành giật cho bằng được những thứ theo ý mình.
Ông Chủ cửa hàng ngồi đó quan sát. Ông không để ý đến thái độ vô ơn của họ. Nét mặt Ông có đôi chút đượm buồn vì Ông thấy rất ít người chọn sự bình an, lại càng ít người ngó tới món hàng phó thác và tin tưởng.
Nhưng Ông vẫn kiên trì ngồi đó để chờ họ quay lại và thay đổi.
……………………………….
Bạn mến! Tuy nó là câu chuyện tưởng tượng, thậm chí có người sẽ cho rằng nó nhạt nhẽo và có thể là vô vị nữa. Nhưng tôi mong bạn hãy chậm chậm suy nghĩ và lồng mình vào khung cảnh hiện tại. Tôi hy vọng ít nhiều nó cũng sẽ đánh động cho bạn và tôi, khi cả hai chúng ta đều đang đứng trước cơn bão bệnh Covid 19 khủng khiếp này.
Phải chăng chúng ta đã hơn một lần sở hữu những món hàng trên và quá nhiều lần đi đi lại lại vào gian hàng đó mà không để ý đến sự hiện diện của Ông Chủ?
Phải chăng chúng ta đã quá tự tin vào khả năng của mình, quá đề cao những thành quả và luôn nghĩ rằng đó là do mình làm ra chứ không phải từ tấm lòng quảng đại của Ông Chủ?
Bây giờ vẫn chưa là quá muộn để tôi và bạn cùng nhau quay lại gian hàng. Chúng ta sẽ bước đến gặp Ông Chủ, cúi đầu sám hối vì đã vô ơn. Đồng thời xin Ông Chủ đổi lấy tất cả những gì trước kia chúng ta đã chọn để tìm lấy bình an cùng với niềm tin tưởng và phó thác.
Chắc chắn chúng ta sẽ được như ý nguyện… vì Ông Chủ vẫn và mãi ngồi ở đó…