30.10.2025. Thứ Năm Tuần XXX thường niên: Vững lòng cậy trông vào Chúa

Cả vua Hêrôđê, với mong muốn giết Chúa Giêsu, và những người Pharisêu, trong nỗ lực bảo vệ Ngài, đều không thể ngăn cản Chúa Giêsu thực hiện chương trình cứu độ của Chúa Cha. Kế hoạch đó đã được hình thành từ lâu, và Chúa Giêsu đã dành cả cuộc đời mình để thực hiện. Ngài biết rằng mình phải gặp Giêrusalem và thập tự giá, và Ngài đã nói nhiều như thế với những người Pharisêu: “Tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành Giêrusalem thì không được” (Lc 13,33).

Khi lên đường vào giờ cuối cùng, Chúa Giêsu đã than khóc, vì Ngài ý thức rõ rằng tình yêu hy sinh của Ngài sẽ không thể cứu được những người đã khước từ Ngài. Giêrusalem từng là hiện trường của những vụ giết hại tàn bạo nhiều tiên tri của Thiên Chúa; Chúa Giêsu sẽ không phải là ngoại lệ. Tuy nhiên, Ngài muốn con cái thành Giêrusalem đến với Ngài. Cũng như người mẹ và người cha không thể ép buộc một đứa con ương ngạnh trở lại với họ, Chúa Giêsu không thể đòi hỏi dân Ngài phải đáp lại lời đề nghị của lòng thương xót và sự cứu chuộc của Ngài.

Những lời của Chúa Giêsu tiết lộ tấm lòng của một người đau buồn cho chúng ta, không phải cho chính mình. Ngài sẵn sàng đi đến thập tự giá để giành được sự tha thứ của chúng ta. Không một chút chua xót hay oán hận, Ngài thoải mái thể hiện lòng nhân ái của mình đối với tất cả mọi người. Như Chúa Giêsu đã báo trước, Ngài sẽ đến Giêrusalem giữa những tiếng ca tụng: “Chúc tụng Vua nhân danh Chúa mà đến! (Lc 19,38). Tuy nhiên, những ngày sau đó, Ngài sẽ bị đóng đinh. Những người vui mừng khi Ngài vào thành thánh sau này sẽ thả một tù nhân khét tiếng hơn là cứu Chúa Giêsu khỏi thập tự giá. Họ sẽ từ bỏ Chúa Giêsu và theo sự lựa chọn của chính họ, ngôi nhà của họ sẽ bị từ bỏ. Sự hiểu biết này hẳn đã khiến Chúa Giêsu đau buồn biết bao khi Ngài thương tiếc về việc Giêrusalem từ chối Ngài!

“Ngôi nhà” của chính chúng ta không cần phải bỏ đi. Dù chúng ta là tội nhân, Chúa Giêsu vẫn chờ đợi chúng ta, khao khát được thu thập chúng ta về bên Ngài. Không điều gì chúng ta đã từng làm, dù tội lỗi đến đâu, có thể khiến Ngài không yêu chúng ta. Thiên Chúa không bao giờ buộc chúng ta phải quay lại với Ngài, và Ngài luôn sẵn sàng đưa chúng ta trở lại khi chúng ta ăn năn. Như đã làm với người dân Giêrusalem, Ngài cũng tôn trọng sự tự do của chúng ta. Điều đó tùy thuộc vào chúng ta!

Lạy Chúa Giêsu, con cảm ơn Chúa, Chúa đã yêu thương con ngay cả khi con quay lưng lại với Chúa. Xin giúp con đến với sự chăm sóc yêu thương của Chúa. Xin mang tất cả mọi người – kể cả những người dường như xa cách Chúa – vào vòng tay của Chúa.

 

Bài viết liên quan

14.11.2025. Thứ Sáu Tuần XXXII thường niên. Lc 17, 26-37

Một số sự kiện trong cuộc sống có khả năng khiến chúng ta dừng lại...

13.11.2025. Thứ Năm tuần XXXII thường niên. Lc 17, 20-25

Chúa Giêsu đưa ra một tuyên bố gây sốc trong Tin mừng hôm nay: Ngài...

12.11.2025. Thứ Ba tuần XXXII thường niên. Lc 17, 11-19

Câu chuyện Tin mừng quen thuộc hôm nay về Chúa Giêsu chữa lành mười người...

11.11. 2025. Thứ Ba tuần XXXII thường niên. Lc 17, 7-10

Bạn có sẵn sàng dâng hiến cho Chúa điều tốt nhất của mình, bất kể...

10.11.2025. Thứ Hai Tuần XXXII thường niên. Lc 17, 1-6

Tất cả chúng ta đều biết đòn bẩy là gì: một cây gậy dài hay...

9.11.2025. Chúa Nhật XXXII thường niên năm C. Ga 2,13-22

Điều gì có thể ngăn cản chúng ta khỏi sự hiện diện của Chúa? Sự...