Lời Chúa: Lc 9, 1-6
Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai Tông đồ lại, ban cho các ông sức mạnh và quyền năng trên mọi ma quỷ và được chữa lành các bệnh tật.
Đoạn Người sai các ông đi rao giảng nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân. Người bảo các ông rằng: “Khi đi đàng, các con đừng mang gì cả, chớ mang gậy và bị, bánh và tiền, cũng đừng mặc hai áo. Các con vào nhà nào, thì hãy ở lại đó, và đừng rời khỏi nơi ấy. Những ai không tiếp đón các con, thì khi rời bỏ thành đó, các con hãy giũ cả bụi chân lại, để làm chứng tố cáo họ”.
Các ông liền đi rảo khắp các làng mạc, rao giảng Tin Mừng, và chữa lành bệnh tật khắp nơi.
Suy niệm: Chúa là tất cả
“Anh em đừng mang gì đi đường”. Nước Thiên Chúa không phải là nước trần gian. Nước trần gian cần nhiều phương tiện như lãnh thổ, tài nguyên, quân đội. Nước Thiên Chúa chỉ cần có Thiên Chúa. Thiên Chúa là tất cả.
Sống đơn sơ khó nghèo, người môn đệ làm sáng lên sự hiện diện của Thiên Chúa cao cả. Không bám víu vào phương tiện trần gian, người môn đệ làm sáng lên sức mạnh của Thiên Chúa toàn năng. Hai bàn tay trắng người môn đệ làm chứng về niềm tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa và phó thác vận mệnh trong tay Người. Hành trang người môn đệ đơn sơ chỉ cần mang Thiên Chúa trong mình, đó là có tất cả.
Người môn đệ cậy dựa vào các phương tiện trần gian sẽ thất bại. Chỉ khi có Chúa việc tông đồ mới thành công. Ta hãy so sánh thời đại chúng ta với thời các tông đồ. Thời đó các ngài không có gì hết. Không cơ sở. Không nhân sự. Không tiền của. Bị bắt bớ. Thế mà việc truyền giáo phát triển với tốc độ vũ bão. Còn ngày nay ta có nhiều cơ sở hơn. Nhiều nhân sự hơn. Nhiều tiền của hơn. Ít bị bắt bớ hơn. Nhưng việc truyền giáo ì ạch. Lại còn có nhiều người bỏ đạo nữa.
Ta thất bại vì không có Chúa. Không có Chúa vì ta phạm tội. Ét-ra đau đớn nhận biết tội lỗi của cha ông đã quên Thiên Chúa, chỉ trông cậy vào thế lực trần gian nên đã bị trừng phạt nặng nề, bị lưu đày, bị làm nô lệ, bị tan nát, xấu hổ. “Từ thời tổ tiên chúng con cho đến ngày nay, vì chúng con đã mắc lỗi nặng và phạm tội, nên các vua và các tư tế của chúng con đã bị nộp vào tay vua chúa các nước ngoại bang”. Nay được Thiên Chúa thương đưa về quê nhà, ông xin nhất tâm xây dựng Đền Thờ để khuyến khích toàn dân thờ phượng Thiên Chúa là nguồn mạch sức mạnh, bình an và thịnh vượng. Tái thiết đền thờ chính là tái thiết con người. Ăn năn sám hối. Sống thánh thiện. Có Chúa ở cùng, sẽ có tất cả.
TGM Giuse Ngô Quang Kiệt
Bài viết liên quan
18.9.2025 – Thứ Năm, Tuần XXIV Thường Niên: Niềm thán phục trước hồng ân tha thứ tội lỗi
Người nói với chị ta: “Tội lỗi của chị đã được tha.” Những người đồng...
17.9.2025 – Thứ Tư, Tuần XXIV Thường Niên: Một tâm hồn ngay thẳng theo ý Chúa
“Chúng tôi đã thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa; chúng...
16.9.2025 – Thứ Ba, Tuần XXIV Thường Niên: Lòng Thương Xót, Niềm Hy Vọng và Đức Tin
“Đức Giêsu đi đến một thành gọi là Nain, có các môn đệ và một...
15.9.2025 – Thứ Hai, Tuần XXIV TN: Lễ Đức Mẹ Sầu Bi
“Đứng gần thập giá Đức Giêsu, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu Người,...
14.9.2025 – Chúa Nhật XXIV TN Năm C: Lễ suy tôn Thánh Giá
Sức Biến Đổi của Thập Giá “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã...
13.9.2025 – Thứ Bảy, Tuần XXIII Thường Niên: Con đường bạn đang đi
Chúa Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Không có cây nào tốt mà lại...